Lanh quanh ở những quán cafe, ngay góc đường, người ta xuôi ngược trên hành trình mưa sinh. Ở một góc quen thuộc, hắn nhìn người ta, ngồi nghe những bản nhạc không lời buổi sáng chỉ dành cho hắn, và ngồi cafe với một mình thân thuộc.
Cuối tháng 12, ngày hôm nay bớt lạnh hơn ngày hôm qua, như mọi khi, hắn thích cái cảm giác lạnh lẽo. Ở đó, hắn thấy mình ấm áp hơn thường nhật, và nhìn người lạ hơn cái nắng tháng 3.
Những dòng xe lon ton xô đời hắn qua những trang sách, như chiếc lá khô khơi rồi cuốn theo con gió nhẹ như một buổi chiều có con nước lên, trời tản nhạt lấp lánh những tia nắng xỏ vào vài kẽ lá. Sáu giờ sáng, bình minh vẫn còn ngủ nướng.

Có dăm ba con chim vừa đến, đón chúng bằng những bông hoa tươi tắn trên một khúc vỉa hè, có lẽ như mời như chào mấy chú đến xơi. Sáu giờ 5 phút, rồi thêm một phút nữa, xe vẫn lon ton chiếc nào ra chiếc nấy, một bà cụ bán vé số tấp vào, rồi đứng giữa lề đường vươn mắt vào nhìn xem hắn có muốn mua vài tờ để cầu mai hay không.
Tháng 13, rồi tháng 13 chia tay hắn bằng thất nghiệp. Dường như, hắn thong thả hơn một chút, nhưng hắn thức sớm hơn để trải nghiệm cảm giác thất nghiệp cuối năm 2022.